Đề bài: Kể lại câu chuyện về lòng nhân ái mà em đã được nghe, được đọc.
Trong sách Tiếng Việt lớp 4 tập một có một câu chuyện em đã được học mà em thấy rất cảm động. Đó là câu chuyện về Người ăn xin.
Chuyện kể rằng, vào một ngày mùa đông giá rét có một người thanh niên đang đi trên phố thì gặp một người ăn xin già lom khom. Đôi mắt ông lão đỏ ngầu và giàn giụa nước mắt. Môi ông lão tái nhợt, quần áo thì rách tả tơi. Trông ông lão thật là tội nghiệp. Ông lão chìa bàn tay sưng húp vì lạnh ra trước mặt người thanh niên kia và rên rỉ cầu xin cứu giúp. Nhưng người thanh niên kia cũng đang thương không kém. Anh lục tìm mọi túi quần túi áo trên người mà chẳng có một xu nào. Trong lúc đó ông lão ăn xin vẫn đợi, bàn tay chìa ra run lẩy bẩy. Người thanh niên nhìn ông lão thì rất thương nhưng chẳng còn biết làm cách nào, chẳng có gì cho ông. Anh liền lấy bàn tay mình nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt đang run rẩy của ông lão. Anh nhìn ông đầy trìu mến và nói:” Ông đừng giận cháu, cháu không có gì để cho ông cả.” Bỗng từ đôi mắt người ăn xin hai hàng lệ tuôn trào. Ông nhìn anh thanh niên chằm chằm và nói: “Cháu ơi, cảm ơn cháu!” Như vậy là cháu đã cho lão rồi.
Câu chuyện thật là xúc động, Cả anh thanh niên và ông lão đều rất khốn khó nhưng họ vẫn chia sẻ tình thương cho nhau. Chính nhờ có tình thương mà con người cảm thấy ấm áp hơn cho dù cuộc sống có khốn khổ đến đâu. Em tự nhủ bản thân mình cũng phải học tập và biết yêu thương những người xung quanh.
Bài văn mẫu số 2: Kể lại câu chuyện về lòng nhân ái mà em đã được nghe, được đọc.
Tuy mới học lớp 4 nhưng thi thoảng em cũng được mẹ cho vào mạng để tìm hiểu và học thêm tiếng Anh. Mỗi khi vào mạng em hay đọc mục Tấm lòng nhân ái của Báo Dân Trí. Ở đó, em đã đọc được những câu chuyện rất cảm động, trong đó có câu chuyện về bé Nhân Tâm.
Đó là chuyện về một em bé mới sinh ra đời đã bị bỏ rơi và để vào một chiếc thùng xốp bẩn thỉu chỉ có một miếng vải rách đắp trên người em thấy sống mũi cay cay. Em tưởng tượng ra bé đã phải chịu cảnh lạnh lẽo của một đêm trôi nổi trên sông nước như thế nào. Cứ nghĩ đến là em lại không cầm được nước mắt. Nhưng may thay bé được một người bốc vác tìm thấy vớt lên, khi đó cơ thể bé đã tím tái vì lạnh. Một đôi vợ chồng người bán xôi đã vội vàng bé em đứa vào trạm ý tế gần nhất để cấp cứu. Nhờ được sự chăm sóc của các ý bác sĩ sức khỏe của bé đã dần được hồi phục. Mặc dù bé không có cha mẹ ở bên nhưng lúc nào bên giường bé nằm cũng luôn co người đến thăm và chăm sóc. Tòa soạn báo Dân trí khi biết tin đã đến tận nơi hỗ trợ 5 triệu để góp phần vào việc chăm lo cho bé và đặt cho bé cái tên Nhân Tâm. Không chỉ có vậy, bạn đọc khắp nơi đều luôn dõi theo ủng hộ về vật chất và cầu cho bé nhanh chóng khỏe trở lại. Rất nhiều người muốn nhận bé về nuôi, nhưng các cấp chính quyền còn lựa chọn hoàn cảnh phù hợp. Không lâu sau bé đã được một cặp vợ chồng không có con nhận về nuôi. Nhờ có tình thương yêu, tấm lòng nhân ái của mọi người và cha mẹ nuôi mà bé Nhân Tâm đã hoàn toàn khỏe mạnh trở lại. Bây giờ bé Nhân Tâm được sống trong tình thương yêu của cha mẹ nuôi trông bé rất bụ bẫm và kháu khỉnh.
Em đọc những bài viết liên quan đến bé và có rất nhiều cảm xúc, từ đau đớn đến xúc động và một cảm giác ấm lòng vì tấm lòng nhân ái bao la trên thế gian này. Nhờ có lòng nhân ái mà nhiều cảnh đời bất hạnh đã được cứu vớt. Đó là một tình cảm đẹp mà chúng ta cần phải nuôi dưỡng.