ĐỀ 20: Hãy viết bài văn nghị luận bày tỏ ý kiến của em về vai trò của thiên nhiên đối với cuộc sống của con người.
Nghị luận về vai trò của thiên nhiên đối với cuộc sống con người.
Bài làm
Ai quên cho được mái tranh nâu
Luống đất bờ ao với nhịp cầu
Mồ mả ông bà chôn giữa đất
Lòng người, lòng đất cảm thông nhau
(Tình quê tình nước, Kiên Giang)
Mỗi người khi sinh ra thường gắn bó những năm tháng cuộc đời với một dòng sông, một con suối, một bờ ao, một khu phố, một con đường trải dài những rặng cây… Đó là hình ảnh thiên nhiên cùng lớn lên, cùng trưởng thành với mỗi chúng ta. Ngay từ lúc sinh ra, chúng ta đã gắn mình với thiên nhiên khi mảnh đất là nơi “chôn nhau cắt rốn”, khi những tia nắng mặt trời không chỉ sưởi ấm mà còn gửi tặng bức tranh ngày mới rộn ràng, khi những cơn mưa mùa hạ tưới mát những cánh đồng và làm xao xuyến cả tâm hồn ta… Bởi thế, đối với cuộc sống của mỗi người, thiên nhiên có ý nghĩa và vai trò vô cùng quan trọng.
Thiên nhiên là tất cả những gì xung quanh con người và không do con người tạo ra. Thiên nhiên là những ánh sao lấp lánh trong đêm tối, là vầng trăng soi sáng mảnh sân trước nhà, là ngọn núi hùng vĩ bao quanh nơi ta ở, là con sông ta nghiêng mình soi bóng. Rặng cây, cồn cát, bãi bồi hay một cánh chim nhỏ vừa cất cánh trên bầu trời bao la, tất cả đều là một phần của thiên nhiên gần gũi. Thiên nhiên còn là những hành tinh xa xôi chứa đựng bao điều bí ẩn của vũ trụ. Dù gần gũi hay xa xôi, dù nhỏ bé hay lớn lao, kĩ vĩ, thiên nhiên cũng có ý nghĩa quan trọng và có mối quan hệ chặt chẽ với con người. Thiên nhiên là môi trường sống, là người bạn cộng sinh với con người. Thiên nhiên có khi hiền hòa, có khi hung bạo nhưng vẫn luôn cùng con người – là những thành viên trên hành tinh xanh. . Thiên nhiên cung cấp cho con người nguồn thực phẩm phong phú, không chỉ là cây trái ngọt lành mà còn là những loại rau củ bổ dưỡng, thịt cá tươi ngon. Những cơn mưa tắm mát cho cây trồng và cung cấp nguồn nước cho con người. Những cành củi khô cùng viên đá lửa mở ra cho chúng ta một kỉ nguyên mới ăn chín uống sôi. Khi xã hội càng phát triển, con người càng biết cách khai thác sự giàu có của thiên nhiên hơn nữa. Ánh mặt trời không chỉ chiếu sáng hay sưởi ấm mà còn là nguồn cung cấp năng lượng dồi dào. Ngọn gió không chỉ đem lại sự thanh mát mà sức gió trở thành năng lượng cho hoạt động sản xuất và sinh hoạt. Mỗi khu rừng đâu chỉ cung cấp gỗ cho sản xuất đồ gia dụng, mĩ nghệ mà còn là người bảo vệ chúng ta khỏi sự càn quét của lũ lụt, là lá phổi xanh thanh lọc bầu không khí ta hít thở mỗi ngày. Nhưng thiên nhiên cũng có khi nổi cơn thịnh nộ, những đợt sóng thần cao hàng chục mét nhấn chìm nhà cửa, cuốn trôi bao con người. Những cơn giông bão, lũ lụt hay những trận núi lửa phun trào quật ngã bao sức sống kiên cường và làm tan nát biết bao gia đình hạnh phúc. Thiên nhiên cũng giống như con người, có khi hiền hòa nhưng khi bị “xúc phạm”, khi phải chịu “tổn thương” từ sự tàn phá cũng trở nên quật cường, dữ dội chống trả.
Thiên nhiên dường như cũng có tâm hồn và là người bạn tuyệt vời của con người. Vẻ đẹp của thiên nhiên, dù là thơ mộng hay hùng vĩ đều khiến con người choáng ngợp, say mê và khiến tâm hồn trở nên khoáng đạt. Còn gì tuyệt vời hơn khi bản thân đang mỏi mệt vì vòng xoay của cuộc sống, chịu những áp lực từ công việc, từ học tập với máy móc, sổ sách vô tri ta được hòa mình vào thiên nhiên, được sống giữa vẻ đẹp nguyên sơ, hồn hậu. Đó có thể là một chuyến dã ngoại, một hành trình trải nghiệm sống cùng thiên nhiên hay đơn giản chỉ là ngồi ngoài ban công ngắm vầng trăng sáng, nằm trên sân thượng đoán hình đám mây. Tất cả những điều ấy sẽ đưa ta về trạng thái cân bằng, tĩnh tại. Thế nhưng, hiện nay khi khoa học công nghệ ngày càng phát triển, có không ít bạn chìm đắm trong các trò chơi điện tử, các trang mạng xã hội mà lãng quên vẻ đẹp này, đi chơi cũng chỉ để ý chụp ảnh thay vì ngắm cảnh, chẳng còn lắng nghe tiếng chim hót, không kịp ngắm nhìn một bông hoa mới nở… Như thế, ta đã vô tình bỏ phí vẻ đẹp tuyệt vời và niềm cảm hứng bất tận ẩn chứa từ thiên nhiên quanh mình.
Nào đâu chỉ thế, thiên nhiên còn cho chúng ta những chiêm nghiệm về cái đẹp, khơi nguồn cảm hứng bất tận cho các ngành nghệ thuật, từ thơ ca, âm nhạc đến hội họa, điện ảnh. Ta quên sao được những bài thơ đã khắc họa vẻ đẹp thiên nhiên, là ánh trăng chan hòa trên dòng sông êm dịu trong “rằm tháng giêng”, là bông hồng nở rồi tàn trong bài thơ “Vãn cảnh” của Bác; là sự giàu có, trù phú của biển cả quê hương trong “Đoàn thuyền đánh cá” của Huy Cận; là “Ánh trăng” nhắc nhở lối sống ân tình thủy chung trong sáng tác của Nguyễn Duy và còn vô vàn tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời khác nữa cũng được chắp cánh từ thiên nhiên. Ta đã không ít lần đắm chìm trước những bức tranh vẽ về thiên nhiên của các danh họa, ví như bức “Mùa thu vàng” của danh họa Levitan.
Với những điều diệu kì ấy, thiên nhiên luôn gắn bó chặt chẽ với con người. Từ ngàn xưa, khi khoa học kĩ thuật chưa phát triển, khi sự hiểu biết của con người còn hạn chế, còn phải lí giải những hiện tượng tự nhiên bằng những câu chuyện thần thoại, con người sợ hãi và tôn thờ thiên nhiên. Đến khi khoa học kĩ thuật phát triển, con người lại coi thiên nhiên như một đối tượng để chinh phục, con người “thuần hóa” thiên nhiên và bắt thiên nhiên phục vụ mình với tư tưởng “làm chủ thiên nhiên”. Nhưng đối với con người, thiên nhiên không phải là một điều kì bí đáng sợ. Trong mối quan hệ với con người, thiên nhiên bình đẳng và hòa ái như một người bạn. Con người và thiên nhiên xuất hiện trong quan hệ tương hỗ, giúp đỡ nhau. Bởi thế, tìm cách chung sống hòa thuận sao cho cả hai cùng phát triển là điều cần thiết. Nhất là khi thiên nhiên đã chịu nhiều tổn hại từ con người. Đó là hiện tượng chặt phá rừng trên diện rộng như “công trường” chặt phá rừng đầu nguồn ở Quảng Bình, công ty Formosa phá hủy môi trường biển. Thiên nhiên đau đớn biết bao với những tổn thương ấy? Nào đâu chỉ những khu công khiệp, lâm nghiệp, thiên nhiên còn phải chịu đựng hành động xả rác bừa bãi của con người, hành động với cành bẻ lá, ngắt hoa để có những bức ảnh đẹp và vứt bỏ ngay trên đường khi đã chụp xong khiến cho một thời gian dài chúng ta phải hô hào, kêu gọi: “Xin đừng lấy gì ngoài những bức ảnh và đừng để lại gì ngoài những dấu chân”.
Trước thực tế đáng buồn ấy, chúng ta cần nhận thức đúng đắn và đủ đầy vai trò của thiên nhiên cũng như vẻ đẹp và sự giàu có của người bạn tuyệt vời này. Để từ đó thêm trân trọng, yêu quý và chung tay bảo vệ thiên nhiên từ những hành động nhỏ nhất: không vứt rác bừa bãi, không ngắt hoa, bẻ cây hay hơn chút nữa là sự lên án, phê phán các khu công nghiệp xả rác thải trực tiếp ra thiên nhiên. Quan trọng hơn là tái tạo tự nhiên, chữa lành những vết thương chúng ta đã gây ra. Góp nhặt từ điều nhỏ nhặt nhất, từ những mầm non gieo trồng, từ những buổi lượm nhặt rác thải, làm sạch bờ ao, con suối,… chúng ta sẽ sớm được gặp lại một thiên nhiên hiền hòa, thanh mát, trong sạch như thuở ban đầu.
Thiên nhiên tự bao đời nay vẫn luôn là “người bạn” tuyệt vời của con người. Hãy đối xử với “bạn” của mình theo cách mỗi chúng ta muốn được đối xử. Chỉ có như vậy, thiên nhiên và con người mới có thể chung sống ngày càng thuận hòa và cùng phát triển.
Qua bài văn mẫu: “Nghị luận về vai trò của thiên nhiên đối với cuộc sống con người” ở trên, mong rằng các em sẽ có một kỳ thật tốt và thành công nhé.