Kể lại câu chuyện đêm nay Bác không ngủ

Đề bài: Em hãy đóng nhân vật đội viên kể lại câu chuyện đêm nay Bác không ngủ

Bài làm

Đêm đã khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộn thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!.

Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe thấy tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhỏm dậy là Bác ư? Khuya rồi sao Bác chưa ngủ nhỉ.

Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng vẻ đẹp của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cah ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.

Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi, từng người từng người một. Như sợ các anh em giật mình bác nhón chân nhẹ nhàng. Bóng Bác ánh lên trước ngon lửa, cao lồng lộng bao trùm cả căn lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa đang cháy hừng hực kia.

Thổn thức trong lòng tôi thầm thì hỏi:
-Bác ơi sao Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?

Bác nhìn tôi mỉm cười rồi trả lời bằng giọng ấm áp:
– Ừ Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đầy giấc để ngày mai còn đi đánh giặc nữa chứ.

Vâng lời Bác tôi nhắm mắt, nhưng vẫn bồn chồn. Tôi nằm mà vẫn lo Bác ốm, lòng tôi bộn bề. Chiến dịch còn dài lắm. Rừng Việt Bắc lắm dốc, lắm ụ. Nếu Bác cứ không ngủ thế này thì Bác lấy sức đâu mà đi? Thế rồi đi ngủ tiếp lúc nào không hay.

Lần thứ 3 tôi tôi thức giấc thì đã canh tư. Nhìn thấy Bác vẫn đang ngồi, tôi hoảng hốt, giật thót mình. Bác vẫn chưa ngủ ư? Trời sắp sáng rồi, tôi vội vã:

– Bác ơi, trời sắp sáng rồi, Bác hãy ngủ để sáng mà có sức mà đi1!.
Vẫn bằng giọng dịu dàng Bác nói.

– Chú cứ ngủ đi, còn Bác thức thì mặc Bác. Bác không ngủ được đâu Bác đang nghĩ về đoàn dân công trời mưa như thế này chắc họ lạnh lắm. Bác chỉ mong cho trời sáng nhanh lên. Không biết các cô chú ấy có sao không?

Tội chợt hiểu ra, Bác thức vì chuyện ấy. Bác không chỉ chăm lo cho chúng tôi mà lo lắng cho những người ở xa chưa gặp được Bác. Tấm lòng của Bác thật cao cả. Lòng tôi vui sướng tràn trề và tôi quyết định thức cùng Bác.

Đêm nay Bác không ngủ vì Bác là người luôn lo cho mọi người hơn bản thân. Bác là người cha già của dân tộc Việt Nam – Vì Bác là Hồ Chí Minh.

Kể lại câu chuyện đêm nay Bác không ngủ sẽ là một bài văn mẫu cực kỳ hay giúp các bạn học tốt hơn.

 

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *